fbpx
bãi biển quy nhơn

Quy Nhơn, Tuy Hoà – Khi sự hoang sơ của thiên nhiên vẫn tồn đọng

Trải nghiệm của tôi sau chuyến du lịch bụi Quy Nhơn – Tuy Hoà với những cảm xúc vẫn còn như in…

Việc đi du lịch với tôi thực sự là “trải nghiệm” chứ không phải nghỉ dưỡng. Đó là lý do mà tôi thường chọn những nơi hoang sơ, chưa có nhiều tác động của con người, chưa có nhiều dịch vụ, và tất nhiên chưa có nhiều rác, thiên nhiên vẫn còn khá nguyên vẹn.

Đi kiểu này khá vất vả nhưng bù lại, tôi thường lang thang mầy mò được nhiều địa điểm hay ít người biết tới. Vì còn trẻ nên vẫn còn sức chịu khổ một chút để đổi lấy trải nghiệm, chứ tới lúc 30 tuổi rồi thì sẽ chẳng còn cơ hội khám phá bất kì điều gì mới mẻ…

Ngay từ khi đặt chân xuống Quy Nhơn, tôi đã cảm nhận được mùi biển, gió mát cùng với chút hồi hộp, vì cũng lâu rồi chưa được đi đâu xa, kể từ ngày bận bịu cùng với vườn NOTH.

đường bộ ra biển

Ở đây có một điều mà tôi rất ngạc nhiên và thích thú vô cùng, để đi tới một bãi biển nào đó bất kì, bạn sẽ phải đi bộ qua cả một rặng cây. Khác với Đà Nẵng, Nha Trang hay bất kì những bãi biển ở nơi nào khác, sẽ không có đường bộ ven biển hay những căn nhà sát biển, mà tại đây đường bộ với biển cách nhau bằng một rặng cây, một bãi cát tự nhiên trải dài, những bãi biển vắng tiếng người, chỉ có tiếng sóng biển kèm với tiếng chim.

đường bộ ra biểnđường bộ ra biển

Nhiều lần đi biển, nhưng đây mới là lần mà tôi thực sự được biết tới biển đúng nghĩa, hoàn toàn là tác phẩm của tự nhiên. Có thể là do tôi tránh tới những điểm du lịch, thay vào đó tôi tìm tòi tới những bãi biển hoang sơ, chẳng có biển chỉ dẫn, chỉ có những con đường “ở mồm”.

Chính vì muốn tới những nơi mà ít ai tới, tôi đã phải hỏi han người dân tới mỏi cả mồm, có những nơi mà search trên mạng xong đi hỏi, dân ở đó họ còn không biết là chỗ nào, đi một lúc lại phải hỏi…

bờ cát trắng

Cát trắng trải dài ở Bãi Nham

Là người yêu thích cây cối, tôi đến đây với mong muốn tìm hiểu thêm về nhiều loại cây mà thiên nhiên đã ban tặng vùng đất này, trong số đó có một loài Xương rồng mọc dại ven biển, cứng cáp và khoẻ mạnh vô cùng – đó là Prickly Pear, ở Việt Nam hay gọi là Xương rồng tai thỏ, tai voi gì đó…

xương rồng tai thỏxương rồng tai thỏxương rồng tai thỏquả xương rồng tai thỏ

Theo như tôi biết thì quả của Xương rồng này là một thực phẩm khá bổ dưỡng, tương tự quả Thanh Long, nhưng tất nhiên là chưa dám ăn thử hehe.

xương rồng tai thỏ

Dưới sự tác động khắc nghiệt của thiên nhiên, những cành ngã xuống tại đó lại mọc lên những nhánh con. Cứ như vậy, nó mọc thành nhiều bụi lớn và bất tử trước thiên nhiên.

Dọc eo biển miền Trung, không khó để bạn có thể bắt gặp những đồi cát trải dài, rộng thênh thang không bóng người, chỉ thấy vài con bò đang lượn lờ kiếm ăn.

bãi cátbãi cátbãi cát

Những cành cây này đã khô hoàn toàn do nắng nóng, tất nhiên tôi sẽ bỏ túi ngay vài cành để về vườn làm tiểu cảnh và các bình terrarium.

bãi cát

Nếu để kiếm cành cây trong bình terrarium kín, cần phải kiếm những cành đã bị mục hoàn toàn, nếu không sẽ rất dễ sinh nấm mốc trong bình.

Tại Quy Nhơn, không thể không tới đảo Cù Lao Xanh. Có 2 cách để bạn có thể tới được đảo, 1 là đi thuyền của dân sẽ mất khoảng 2 tiếng lênh đênh trên biển, 2 là đi ca nô theo tour sẽ chỉ mất 30 phút. Nghe qua thì chắc chắn chúng ta sẽ đều chọn đi ca nô cho nhanh, tất nhiên đúng là nhanh thật, nhưng bạn sẽ được hiểu cảm giác bay trên biển là thế nào, chẳng khác gì chơi một trò cảm giác mạnh cả…

cù lao xanh

Tôi cùng với cô người yêu của mình quyết định chỉ thuê ca nô chứ không đi cùng tour, để tự mình khám phá cái hòn đảo “bé xíu” này bằng xe máy mà không hề có google map. Thích đi đâu thì đi, thích dừng lại chỗ nào ngắm nghía chụp ảnh thì dừng, chứ không bị gò bó theo những địa điểm đã cố định sẵn.

cù lao xanhcù lao xanh

Những nơi chẳng có bóng dáng con người, tuy tìm tòi hơi mất công nhưng khi tới được đó, chỉ có tôi và cô ấy thưởng thức trọn vẹn khung cảnh thiên nhiên này. Lặng yên tiếng gió biển, rì rào tiếng ve kêu, líu lo tiếng chim hót, chẳng có tiếng cười đùa nô nức, tất nhiên cũng chẳng hề có rác…

cù lao xanhdứa gai

Quanh hòn đảo bạn sẽ thấy rất nhiều cây này mọc khắp nơi. Đây là Thatch Screwpine (Dứa gai), là một thực vật có hoa trong họ Dứa dại (Pandanus). Những cây Dứa dại này mọc ở đây không biết đã bao nhiêu năm, tới cái mức thân nó cằn cỗi và cổ thụ, cao và uốn lượn như tạo thành một rừng dứa.

dứa gaibụi dứa gai

Tuy Hoà nổi tiếng nhờ Bãi Xép, nơi được chọn để quay những cảnh đắt giá trong phim “Tôi thấy hoa vàng trên cỏ xanh”. Đây là một bãi tắm, một địa điểm du lịch hút khách từ ngày bộ phim được công chiếu. Tuy nhiên, do còn mới mẻ nên vẫn chẳng có dịch vụ du lịch gì mấy, chỉ có một khu để tắm nước ngọt. Đó là lý do khi đặt chân lên mỏm đồi, tôi vẫn cảm nhận được sự hoang sơ của thiên nhiên, không có rác, những bụi xương rồng trải dài quanh đồi vẫn còn nguyên vẹn.

bãi xépbãi xépbãi xépbãi xépbãi xépbầu trờingắm bầu trờibướm

Chúng tôi tới Bãi Xép vào một buổi chiều, để được nằm trên thảm cỏ và ngắm hoàng hôn… Nên mặc quần áo dầy một chút để nằm trên cỏ nha, vì cỏ không êm như trong phim đâu hehe…

hoàng hôn

 

Và bạn biết không, trải nghiệm du lịch bụi là gì? Và nó khác như thế nào với việc du lịch nghỉ dưỡng?

Sự vất vả là điều đầu tiên khi nhắc tới du lịch bụi. Sẽ chẳng có ai nghĩ rằng khi tôi nói là tôi đi du lịch mà lại cảm thấy vất vả cả. Có người lại nói với tôi rằng, đi du lịch mà việc gì phải khổ thế, phải hưởng thụ chứ?

Điểm khác biệt lớn nhất giữa việc đi du lịch bụi và du lịch nghỉ dưỡng, đó là ngoài những cảnh đẹp ra, tôi còn cảm nhận được rõ rệt về tình người, giữa những người xa lạ với nhau, điều mà bạn khó có thể được trải nghiệm khi sống ở những thành phố lớn, hoặc khi bạn dùng tiền để được phục vụ như những ông hoàng trong các resort.

Chúng tôi đã cùng nhau trải qua rất nhiều chuyến đi xa, và lần nào cũng vậy, cũng đều vất vả, có những lần còn bị lừa tiền. Nhưng may mắn thay, chúng tôi gặp được những con người tốt bụng đúng nghĩa, khi mà tôi và họ chẳng thân quen gì nhau, họ vẫn giúp đỡ ân cần như người nhà.

Đó là hôm chúng tôi đi tìm đường tới núi Xuân Vân, chẳng có biển chỉ dẫn, chẳng có google map, khi mà hỏi đường người dân mỗi người chỉ một hướng, có người còn chẳng biết núi Xuân Vân là núi gì, họ chỉ quen gọi với cái tên địa phương của họ. Chán nản vì chẳng tìm được đường, chúng tôi đi linh tinh và lạc vào đâu đó quyết định đi về, cũng là lúc mà chúng tôi gặp được anh Lịch, những câu chuyện trên trời dưới biển bắt đầu từ đây…

đường đến nhà anh Lịch

Nhà anh Lịch ở dưới chân núi, trên một mỏm đồi nhỏ, từ nhà của anh có thể đi lên núi Xuân Vân, nơi mà chúng tôi “tìm hoài không thấy”.

nhà anh Lịch

Rồi anh dẫn chúng tôi lên nhà chơi, ban đầu chỉ định hỏi đường và nhờ anh ấy dẫn tới chỗ có thể leo lên núi, nhưng anh nhiệt tình mời chúng tôi uống nước, ăn hoa quả và hỏi han để giúp đỡ chúng tôi trong cuộc hành trình này.

hoa nhà anh Lịchhoa nhà anh Lịch

Bước vào nhà anh Lịch, khung cảnh đập ngay vào mắt đó là rất nhiều cây và hoa, thêm vào đó là mấy con gà chạy loăng quăng quanh nhà.

hoa hồng nhà anh Lịchhoa lan nhà anh Lịchhoa lan nhà anh Lịch

Trước đó anh Lịch thấy chúng tôi cứ đứng mãi ở dưới chân nhà anh, sợ rằng 2 đứa này sẽ trộm gà của mình, anh phải lượn qua lượn lại mấy lần liền…

gà nhà anh Lịch

Vừa đặt mông xuống ghế, anh mở cánh cửa lồng để hàng chục con chim bồ câu bay lượn thành đàn trên bầu trời, cũng may là tôi chớp kịp khoảnh khắc đó.

chim bồ câu bay

Nhà anh có view nhìn thẳng ra biển, chúng tôi hỏi anh có ngủ ở đây buổi tối không? Anh nói rằng anh chỉ tới đây vào ban ngày cho chim với gà ăn, tưới cây rồi tối anh về căn nhà khác trong thành phố, chứ anh sợ ma lắm…

chim bồ câu trên mái ngói

Sau một hồi nói chuyện, anh giúp chúng tôi sắp xếp lại toàn bộ cuộc hành trình tại Quy Nhơn – Tuy Hoà cho hợp lý, sau đó anh dẫn chúng tôi tới đường để leo lên đỉnh núi, ngắm toàn cảnh thành phố này và cho chúng tôi mượn luôn 2 chiếc mũ đội cho khỏi nặng, bonus thêm ít hoa quả và 2 chai nước suối mát lạnh.

anh Lịch dẫn chúng tôi lên núiđường lên núiđường lên núi

đỉnh núi Xuân Vân

Toàn cảnh thành phố biển Quy Nhơn nhìn từ đỉnh núi Xuân Vân.

Kết thúc cuộc hành trình dài suốt 6 ngày lang thang, cho tới giờ trong đầu tôi vẫn nhớ rõ những cảm xúc ấy, hình ảnh về những con đường đi mãi chẳng thấy biển, những bãi cát trắng mịn trải dài cùng làn nước xanh trong vắt…

con đườngcon đườngbờ biển

Đi càng nhiều mới càng thấy rõ rằng, Việt Nam thật đẹp, đẹp theo một cách riêng mà không nơi nào có. Sau chuyến đi này, chúng tôi quyết định vẫn sẽ tiếp tục những chuyến đi bụi đầy gian nan, để kịp nhìn thấy vẻ đẹp của thiên nhiên trước khi bị con người tàn phá.

 

Chia sẻ bởi: Trung Hiếu

Hãy chia strải nghiệm của bạn bằng cách hashtag #nothgarden #yeucayxanh trên Facebook/Instagram hoặc gửi mail vào địa chỉ [email protected] nhé!

___
©2020 NOTH GardenCC BY-NC-ND 4.0
Bạn được phép sao chép và phân phối nội dung này với điều kiện tuân thủ theo các Điều khoản về Ghi công-Phi Thương mại-Không phái sinh. Nội dung vi phạm có thể bị gỡ bỏ thông qua Đạo luật bản quyền thiên niên kỷ kỹ thuật số (DMCA) mà không cần báo trước. Xem chi tiết tại trang Điều khoản Sử dụng của chúng tôi.

 

Quảng cáo
532 Shares
error: Alert: Nội dung đã được bảo vệ bản quyền !!
Share via
Copy link
Powered by Social Snap